Tôi không đồng ý với câu trả lời này của bạn. Thứ nhất, khi bị ngoại xâm thì chắc chắn chúng ta sẽ bị đồng hoá, cho dù đất nước có giàu có nhờ bị ngoại xâm( một điều không thể) thì ta cũng sẽ mất đi nguồn cội thật sự. Là một người yêu nước chân chính thì không ai muốn đất nước mình bị xâm chiếm và xoá tên khỏi bản đồ thế giới cả.
Thứ hai, đúng là ta yêu nước vì đó là nơi ta lớn lên, là quê hương của ta. Nhưng ta còn yêu và tự hào về bản sắc truyền thống quê hương của mình, tại sao bạn lại cho rằng VN là môt nước không có bản sắc riêng khi chúng ta có tiếng nói riêng, văn hoá riêng, nền lịch sử hào hùng mà chưa có dân tộc nào có được, đó chính là văn hoá truyền thống không thể phủ nhận được.
Thứ ba, " lá rụng về cội", cho dù anh là ai anh cũng không thể phủ nhận nguồn cội của mình. Ta vẫn có thể nhớ đến cội nguồn như một khoảnh khắc tưởng nhớ đến cha ông, tưởng nhớ đến những người đã cho ta hình hài và nơi sinh ra để ta khôn lớn và trưởng thành. Đó cũng là biểu hiện của lòng yêu nước. Không thể phủ nhận rằng, thế hệ ngày nay đang dần quên đi nguồn cội nhất là thế hệ có bố mẹ, ông bà định cư ở nước ngoài, được sinh ra và lớn lên nơi đất khách, họ có thể xem đó là quê hương của họ, yêu quê hương ấy nhưng họ vẫn có thể nhớ đến nguồn côi của mình, nhớ đến quê hương của cha mẹ, ông bà với một lònh thưởng nhớ, biết ơn cũng đã thể hiện lòng yêu thương đối với quê cha đất tổ.
Thứ tư. Bạn ạ, hai từ "đất nước" rất thiêng liêng cao quý, đó là một từ mà khi bạn nghĩ đến bạn sẽ cảm thấy mọi con người trên lãnh thổ VN như một khối thống nhất, như anh em trong một nhà, nó mang ý nghĩa như một đại gia đình vậy. Lịch sử chúng ta có thể như bạn nói nhưng chẳng lẽ vì vậy mà ta không thể gọi là đất nước sao, nếu như vậy thì không có một quốc gia nào trên thế giới được người dân gọi bằng hai từ thiêng liêng ấy đâu. Con người khi sinh ra trên trái đất đã biết đi tìm những vùng đất mới để sinh sống, lao động, đó là bản năng của loài người. Đất nước chúng ta cũng thế, cha ông ta từ xưa đã mở mang bờ cõi, tìm ra những vùng đất trù phú mà hôm nay chúng ta đang sinh sống và lao đông trên mảnh đất ấy. một khi đã hiểu được ý nghĩa của hai tiếng "đất nước" thiêng liêng thì mọi người dân sẽ cố gắng hết sực mình để có thể xây dựng và đóng góp cho đất nước minh.
Thứ năm, tôi đồng tình với bạn về ý nghĩa câu " lá lành đùm lá rách", đó là tấm lòng nhân ái mà ai cũng phải có. Tuy nhiên, người trong một đất nước là những người yêu thương đùm bọc lẫn nhau trước tiên, ta sẽ thấu hiểu và thông cảm cho nhau hơn người nước ngoài quan tâm đến ta vì ta là một thể thống nhất. ngay cả khi bạn ra nước ngoài thì người quan tâm, giúp đỡ bạn nhất là những người đồng hương. Mà tình yêu thương giữa người với người trong nước sẽ trở thành tình yêu tổ quốc.
Qua những điều bạn viết ở trên, tôi cảm nhận rằng bạn chưa hiểu và yêu đất nước, một khi bạn yêu đất nước thì bạn sẽ cảm nhận đẹp về đất nước dù cho có nghèo, chưa phát triển như các cường quốc khác, bạn sẽ không dễ dàng bán rẻ đất nước mình cho giặc ngoại xâm, cũng như quên đi nguồn cội cha ông mình. Hơn nữa, đất nước có giàu đẹp hay không là ở chúng ta, những công dân trẻ của đất nước, chớ nên vội phê phán nước ta không tốt, không đẹp như các nước khác bạn nhé!