fellit
Trả lời 17 năm trước
TS Trần Thị Thu Hà - Phó Trưởng khoa Phục hồi chức năng, Bệnh viện Nhi T.Ư :
Nguyên nhân dẫn đến trẻ chậm phát triển trí tuệ thường do các yếu tố xảy ra trước khi sinh, trong khi sinh và sau khi sinh. Yếu tố nguy cơ trước sinh có thể do mẹ tiếp xúc hoá chất, thuốc trừ sâu, mẹ bị chấn thương, nhiễm virus (nhất là trong 3 tháng đầu), mẹ bị bệnh tuyến giáp trạng, tăng cân ít khi mang thai, bị nhiễm độc chì nặng...
Yếu tố nguy cơ trong sinh: Đẻ non dưới 37 tuần, cân nặng khi sinh thấp dưới 2.500gr, ngạt khi sinh, can thiệp sản khoa (dùng kẹp thai, hút thai, đẻ chỉ huy...), vàng da nhân não... Yếu tố nguy cơ sau sinh: Chảy máu não - màng não, nhiễm khuẩn thần kinh (viêm não, viêm màng não), suy hô hấp nặng, chấn thương sọ não, co giật do sốt cao, động kinh...
Khi phát hiện trẻ bị chậm phát triển trí tuệ cần can thiệp toàn diện phục hồi chức năng để kích thích sự phát triển về vận động thô, kỹ năng giao tiếp và phát triển trí tuệ.
Các biện pháp can thiệp sớm gồm: Ngôn ngữ trị liệu, vận động, giáo dục mầm non, dùng thuốc... Trẻ cần được khám đánh giá về sự phát triển vận động, giao tiếp ngôn ngữ, trí tuệ... thường quy 6 tháng/lần tại các khoa phục hồi chức năng hoặc các trung tâm giáo dục đặc biệt tại địa phương.
Bạn tham khảo thêm ở website này xem thế nào nhé! http://chungtuky.info/
Khánh Anh
Trả lời 17 năm trước
Bạn thử tham khảo kinh nghiệm của chị bạn mình xem thế nào nhé! [:(]
[quote] Bé nhà mình khi 4-5 tháng tuổi mới biết nghe chuyện, 6 tháng tuổi mới lẫy nhưng cổ rất yếu, không giữ lâu được. 9 tháng bé mới tự ngồi được.Vif là con đầu nên mình không có kinh nghiệm, mãi đến khi 14 tháng mình phát hiện ra con mình có sự khác biệt so với các trẻ khác. Bé chưa biết đi, gọi hoài nhưng vẫn không thấy phản ứng (tuy nhiên lại nghe rõ các âm thanh nhỏ khác), không hề quấn mẹ mặc dù từ khi sinh là do 1 tay mẹ chăm(lúc mẹ đi cũng như khi mẹ về), không biết chỉ bằng ngón trỏ, không bao giờ đòi cái gì, chỉ tự chơi.
Mình đưa bé đi khám thì BS có KL là bé bị còi xương, cho bé đi chạy điện phân 1 tháng và uống canxi. Thời gian đó, mình chuyển sang nhà OB ngoại ở. Sau 1 tháng thì đúng là con mình có tiến bộ vượt bậc.Khi mình gọi cháu quay lại ngay, mình nói bé hiểu, mình dạy bé chỉ bằng ngón trỏ. bé bắt đầu biết đi. Duy nhất cái không ổn là bé rất táo(mình rất hối hận vì chuyện này đã làm bé bị dài đại tràng và rất vất vả để chữa)
Sau đó mình cho bé về nhà nội ở. Đến khi bé 16 tháng thì các dấu hiệu lại xuất hiện (gọi không đáp ứng, không bám mẹ....) Mình lại cho bé đi khám thì "bị" KL là bé bị Tự kỷ ở mức độ TB. Cả nhà mình suy sụp. Mình đi hỏi khắp nơi về bệnh này, đưa bé đi khám ở 1 BS khác thì BS chỉ KL là có dấu hiệu của trẻ TK. Khi mình đưa bé vào khoa PHCN của Nhi TW, 1 tia hy vọng loé lên là khi bé tiếp xúc với 1 cô chuyên tiếp xúc và can thiệp cho các bé bị TK thì cô nói bé nhà mình không thể là TK vì khả năng tiếp xúc mắt của bé quá tốt.
Mình đi mượn tài liệu về đọc, đi thạm gia CLB phụ huynh có con bị KT, đi nghe chuyên gia nước ngoài hướng dẫn cách dạy bé, đi học các lớp dành cho cha mẹ có con bị TK.Sau 2 tháng, những gì mình làm cho con là:
1. đưa con về nhà ngoại, nhờ OB chăm cho cháu về mặt dinh dưỡng để mình có nhiều thời gian hơn
2. Khi đi làm về mình không làm gì , chỉ chơi với con, nói , nói và nói, nói thật nhiều, nói tất cả những gì đập vào mắt mình và bé. Tạo cho bé có cảm giác chơi với mẹ thật là vui và thú vị.
3. ngày nào cũng cho bé đi bộ 2 lần x 30phut, vừa đi vừa nói chuyện,chiều cho bé sang nhà trẻ hoặc ra công viên
4. Chơi ú oà thật nhiều, gọi bé và giơ các vật bé thích ở gần mắt , khi bé nhìn thì đưa cho bé
5. Cư xử với bé như thể bé đã lớn, bé hiểu mẹ nói , bé phải tự lập. mình để bé tập làm những thứ trong khả năng của bé mà không giúp.
6. khi bé muốn gì bé phải chỉ bằng ngón trỏ hoặc nói (cho dù không rõ nghĩa)
Riêng chuyện đi bộ của bé mà minh cũng mất mấy ngày bé mới chịu tự đi, cho dù bé khóc dữ dội mình cũng chỉ nói:'con phải tự đi, mẹ không bế", dần rồi bé cũng chịu, đến giờ bé đã có thể đi được 1 tiếng.(luyện tập cũng khiến thể lực bé khá lên, ít ốm đau và chủ yếu là vận động nhiều giúp não bé phát triển, tăng khả năng nhận thức)
Đến khi bé 18 tháng, mình có dịp tiếp xúc với 1 thầy giáo Việt kiều chuyên làm việc với các trẻ KT. Mình có nhờ thầy đánh giá lại tình trang của bé. Thầy nói con mình hoàn toàn BT.Thật ra, chính mình cũng có thể tự đánh giá con mình.Mình cũng tự test lại khi bé 19 tháng thì thấy bé đáp ứng tốt với đúng lứa tuổi, duy chỉ có ngôn ngữ là bé vẫn chưa nói được.
Hiện nay bé nhà mình đã 20 tháng, bé đã nói được 1 số âm rõ nghĩa. Hiểu tất cả những gì mẹ nói. tuy nhiên , mình vẫn có cô mầm non về dạy bé hàng ngày.
Mình thấy đối với các bé có nét chậm thì điều quan trọng đầu tiên mà các mẹ nên làm cho bé là tạo môi trưòng để bé có thể vui chơi và học và đặc biệt là cách cư xử đối với bé.
Mình cũng rất thiếu sót khi bé nhà mình còn nhỏ, mình không đưa bé đi đâu, cả ngày chỉ ở trong nhà với OB nội, không tiếp xúc với ai. Đi làm về mình bận việc nhà cửa cũng chẳng ai nói chuyện với bé, thế nên bé vốn đã chậm lại càng thụt lùi, chẳng giao tiếp luôn.
Mình viết ra trường hợp của mình hy vọng có thể chia sẻ với bạn.[/quote]