NẾu như Anh cưới Em.....

Thực sự, khi đi một con đường dài, người ta ai mà không thấy mệt. Bước đầu hăng hái, bước sau cảm thấy uể oải dần. Người ta vẫn cứ nói rằng, khi lấy nhau là vì tình yêu, lúc hết yêu, thì sống bên nhau vì trách nhiệm. Bởi không phải ai cũng có đủ khéo léo và tỉnh táo, để có những kỹ năng hâm nóng tình yêu khi cần và làm cho tình yêu luôn tươi mới như thỏa ban đầu, khi 2 đứa đang kéo cưa lừa xẻ..

Vậy đấy, thời gian sẽ không chỉ làm phôi pha nhan sắc em, làm mệt mỏi tâm trí anh mà còn khiến mối quan hệ của chúng ta trở nên uể oải...

Đi một con đường dài, đôi khi anh sẽ muốn đứng lại, muốn rẽ ngang, muốn lan man ở những trạm nghỉ khác...

Sẽ phải làm thế nào đây, khi một trong hai chúng ta bỗng nhiên muốn buông tay nhau ra, không còn cái nắm chặt nồng nàn như những ngày đầu tiên vô vàn hạnh phúc....

Sẽ phải làm gì đây, nếu như một ngày, anh không muốn ở bên em nữa và em thì mệt mỏi khi phải níu kéo anh?

Em cứ nghĩ đi nghĩ lại. Suy nghĩ ấy làm mắt em rơm rớm, nó khiến em buồn không chỉ bởi vì em sợ hãi cô đơn, mà em còn sợ nhiều hơn như thế.

Nhưng anh à, em là phụ nữ mà. Phụ nữ giống như nhà của đàn ông phải không? Anh đi, rồi anh lại về nhé, em sẽ chờ.

Trên đời này chẳng bao giờ tồn tại một mối quan hệ công bằng, mà ở đó cả hai người không ai chịu thiệt. Sẽ luôn có một người phải hy sinh, để giữ cho mối quan hệ đó lâu bền.

Và anh ơi, nếu một ngày anh cưới em, suy nghĩ thật kỹ hoặc ngông cuồng cho quyết định đó. Thì em sẽ trở thành một người vợ tốt - em không biết dùng mỹ từ nào hơn, em sẽ là người hy sinh cho sự lâu bền vững chãi.

Nếu như một ngày chúng ta cưới nhau thì cho dù ở ngoài đường kia, em có là bà hoàng, về nhà em vẫn cứ sẽ ngoan, chỉ đơn giản mặc tạp dề và nấu nướng. Bởi vì ở ngoài đường, em có thể là bất cứ ai, nhưng về nhà thì em đơn giản chỉ là vợ của anh thôi mà.

Em sẽ nuôi dưỡng sự hy sinh đủ lớn, để có thể hớn hở đợi anh về cho dù anh có đi đâu lâu đến mấy.

Em sẽ buông tay anh ra, khi anh muốn đi. Sẽ nắm tay anh lại, khi anh muốn ở.

Em sẽ ghen tuông vừa đủ và cởi mở hết mình. Em không yêu cầu anh chung tình, vì đó là điều nên tự giác, nhưng em sẽ tự nguyện không làm khác, sẽ luôn tự giác một lòng một dạ với anh.

Em sẽ đề cao cái sĩ diện của anh, và nèn chặt cái tôi của em xuống!

Anh cứ đi đi và không cần phải hứa bất cứ điều gì, vì nếu em là vợ anh, trên đời này sẽ không ai có thể yêu anh nhiều hơn em.
Tình yêu của em sẽ mang anh quay trở về - trở về nhà của hai chúng ta  
Nếu mình hết lòng vì một ai đó, nhất định người ấy sẽ biết, sẽ hiểu, tuy nhiên chưa chắc sự hiểu, sự biết ấy, có thể giúp người đó làm gì lại được cho mình, bởi vì, thường thì... người ta hay ích kỷ.

Em không hy vọng mình cảm hóa được anh. Cũng chẳng mong anh sẽ không bao giờ ích kỷ. Nếu em được ở bên anh, thì đó là duyên số. Và bởi vì em đã cố gắng để đi đến cái đích là duyên số đó, nên em sẽ giữ nó bằng mọi giá. Ngôi nhà mà hai chúng ta xây nên, dù anh có lấy búa nện, đập và muốn phá tan nó, em vẫn sẽ giữ gìn, để điều đó mãi mãi không bao giờ xảy ra.

Bởi vì em là đàn bà, em sinh ra để làm vợ, nên em sẽ làm đàn bà cho trọn kiếp, làm vợ cho trọn tình, và yêu anh, để hy sinh mọi thứ!

Em không quan tâm tới nữ quyền khi em yêu, em không hy vọng được công bằng trong tình cảm. Em sẽ giấu riêng em những suy nghĩ lan man, sự tủi thân tủn mủn, chỉ còn dành lại riêng sự dịu dàng cho anh.

Có thể một lúc nào đó, anh sẽ chán em, sẽ hết yêu em và em sẽ chẳng thể nào hâm nóng tình yêu ấy.... Nếu một lúc nào đó anh có mọi thứ, và cảm thấy không cần em, chỉ duy nhất em dư thừa... Lúc đó, em sẽ để anh đi... nhưng em sẽ vẫn đứng đó, không phải để đợi chờ, mà chỉ vì, nếu em đã từng thuộc về anh, thì sẽ không bao giờ, em thuộc về ai nữa. Ngay cả khi anh không cần có em nữa, anh quăng em đi, anh ném em xuống, anh vứt em ra đường, em vẫn thuộc về anh... nếu như anh cưới em 

Sẽ chẳng còn hờn trách khi ta bên nhau, em đã biết trước là em sẽ sống trong tận cùng mọi chuyện..

...!
By Gào

Tran Quynh Nhung
Tran Quynh Nhung
Trả lời 12 năm trước

Nếu như một ngày chúng ta cưới nhau thì cho dù ở ngoài đường kia, em có là bà hoàng, về nhà em vẫn cứ sẽ ngoan, chỉ đơn giản mặc tạp dề và nấu nướng. Bởi vì ở ngoài đường, em có thể là bất cứ ai, nhưng về nhà thì em đơn giản chỉ là vợ của anh thôi mà.
Em sẽ nuôi dưỡng sự hy sinh đủ lớn, để có thể hớn hở đợi anh về cho dù anh có đi đâu lâu đến mấy.