Chia tay em, anh vui hay rất vui?

Một đoạn đường ngắn không thể níu giữ bàn chân đã muốn rời, một lần gió xô nghiêng màn đêm cuốn tất cả kỉ niệm trở về là hư không, một lần anh xa em là xa mãi mãi...

Có một con đường lưu giữ kí ức tuổi thơ em, trang nhật kí cất giấu những muộn phiền, những triền miên và giọt nước mắt rớt rơi khi đêm về trên phố vắng. Trang nhật kí ấy khép lại rồi, vì bây giờ anh đang hạnh phúc bên người con gái khác, anh đang vui...



Có những sự tình cờ cuốn em vào sâu thẳm của niềm đau, có những sự tình cờ làm tim nhói buốt, tình cờ làm em chênh vênh, tình cờ làm em cười trong nước mắt, nụ cười xé rách những hy vọng mong manh. Em đã từng hạnh phúc khi thấy anh cười, sao bây giờ em lại khóc khi anh vui.

Phải chăng vì em yêu anh nhiều hơn những gì em nghĩ, phải chăng vì em quá lạnh lùng khi anh bước đi hay vì mọi thứ đã được sắp đặt từ trước, anh bước đi khi đã có người khác đứng chờ...

Có sự thật nào phũ phàng hơn sự thật đang hiện ra trước mắt em, có hạnh phúc nào sớm vỡ òa như hạnh phúc ảo ảnh riêng mình em nuôi dưỡng. Em vẫn đang đợi anh tại chính nơi này, còn anh cũng nơi đó đang đứng đợi chờ ai...

Em mong manh như giọt sương đêm vỡ tan trong nắng sớm, em yếu đuối như cánh bồ công anh mặc gió cuốn trôi, muộn phiền em giữ lại, tim đau em vỗ về, bàn chân chạm nỗi đau như thêm một lần vấp ngã, anh và ai kia đang về chung một mái nhà, anh và ai kia đang tay trong tay đi về nơi hạnh phúc.

Nắng trong xanh quá, mây hồng quá, cánh bướm lả lơi khoe sắc, hoa nghiêng ngả gọi mùa, chỉ có riêng mình em trên con đường độc đạo, đường thẳng tắp mà lòng em xô nghiêng, đường thẳng tắp mà bàn chân em lạc loài.

Chia tay em, anh vui hay rất vui? Chia tay em anh hạnh phúc hay rất hạnh phúc? Mọi câu hỏi cứ dội thẳng vào tim đau, giọt nước mắt lặng lẽ rơi hòa thành sông thành suối. Lòng em như có sóng cuộn trào, lòng em như con sông mùa lũ, nhìn anh cười em lại ngàn lần thêm đau...

Giả như tất cả chỉ là ảo ảnh, giả như em chưa từng có anh trong đời, hoặc em không thấy anh đang hạnh phúc bên ai, giả như mọi thứ cứ nằm yên trong những hoài niệm dù chỉ là gian dối, thì em sẽ bớt đau hơn lúc này...

Đã bao lần em nói sẽ quên anh, đã bao lần em biết mỉm cười sau rã rời vỡ nát, bao lần em mạnh mẽ đứng dậy đi về phía không anh, bao lần em thôi nhớ anh, bao lần em nói không yêu anh nữa, sao bây giờ, nỗi đau lại trở lại nơi bắt đầu...

Chia tay em, anh vui hay rất vui...???

fjghbfg
fjghbfg
Trả lời 12 năm trước

Một thoáng thôi - hãy coi anh là nơi bình yên nhất - em đã đi qua .... Và giờ em cần một khoảng lặng để cho niềm tin sống lại - Để bớt yêu anh - để bớt nhớ anh - để bớt cảm giác thấy anh đang vui còn thân mình chìm trong đau khổ - Có sao đâu - cuộc đời rộng bước