Giúp em viết thư UPU lần thứ 38 với! Em làm lấy điểm kiểm tra 1 tiết

de: em hay viet thu cho nguoi nao do noi la dieu kien lao dong thuan loi se mang lai cuoc song tot dep hon ! ui' mong cac pac jup' .......
Tôi yêu VN
Tôi yêu VN
Trả lời 15 năm trước
Em vào link này này [url=http://www.vatgia.com/hoidap/4006/61905/moi-nguoi-lam-giup-em-bai-viet-thu-upu-38-voi.html]http://www.vatgia.com/hoidap/4006/61905/moi-nguoi-lam-giup-em-bai-viet-thu-upu-38-voi.html[/url]
tran thj phu0ng tha0
tran thj phu0ng tha0
Trả lời 15 năm trước
[quote]Từ bài viết của [b]toiyeuvietnam[/b] Em vào link này này [url=http://www.vatgia.com/hoidap/4006/61905/moi-nguoi-lam-giup-em-bai-viet-thu-upu-38-voi.html]http://www.vatgia.com/hoidap/4006/61905/moi-nguoi-lam-giup-em-bai-viet-thu-upu-38-voi.html[/url][/quote]
nobody12
nobody12
Trả lời 15 năm trước
Trích từ bài viết của Styles nhé! "TPHCM.28.12.2008 Mary thân mến! Tuần vừa rồi truyền hình liên tục đưa tin về hàng loạt những cuộc thảm sát trên thế giới: ở Angieri trong vòng 10 ngày đó có 650 người bị giết hại. Tại Pakixtan một cuộc xung đột đó làm cho 24 người thiệt mạng và 60 người bị thương và còn nhiều, rất nhiều những vụ những vụ thảm sát khốc nữa ... Tất cả đều do con người gây ra và tất cả đều vì những lý do không đâu vào đâu. Điều đó gợi cho mình những suy nghĩ về số phận mong manh của con người. Xã hội ngày càng văn minh phát triển và ta cứ tưởng rằng con người ngày càng có đủ khả năng tự định đoạt cuộc đời của mình. Thế nhưng thực tế lại không phải như vậy. Mình rất băn khoăn suy nghĩ về điều ấy và đó cũng chính là lý do mình viết lá thư này cho Mary. Mình muốn tâm sự với Mary về quyền con người. Tuy chúng mình còn "trẻ người non dạ", và có thể "ăn chưa no, lo chưa tới" nhưng mình nghĩ dẫu sao quyền con người cũng là một vấn đề đáng để ta quan tâm bởi nó ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của chúng ta. Mary đồng ý chứ? Chúng ta đang sống trong thời đại văn minh mà ở đó quyền con người được thừa nhận một cách rộng rãi và có vị trí quan trọng trong đời sống chính trị, xã hội của mỗi nước và cả thế giới. Thế nhưng để có được vị trí như hiện nay quyền con người phải trải qua một quá trình phát triển lâu dài với biết bao thăng trầm của lịch sử. Khái niệm về quyền con người từ đó cũng không ngừng được mở rộng cùng với lịch sử. Quyền con người thoạt tiên chỉ là quyền được sống, quyền tự do bình đẳng, quyền mưu cầu hạnh phúc. Ngày nay quyền con người còn bao gồm cả quyền được sống trong hoà bình, quyền phát triển, quyền được thông tin, được sống trong môi trường trong sạch, quyền chống lại sự hủy diệt của chiến tranh hạt nhân ... Quyền con người vì thế là một khái niệm rất rộng mà mình chưa thể hiểu hết được. Nhưng Mary có đồng ý không khi mình cho rằng quyền con người, quyền trên hết mọi quyền và cũng là quyền của mọi quyền. Hơn nữa, mình cũng cho rằng vấn đề cốt lõi của quyền con người có thể gói gọn trong một từ "tự do" - Tự do sống, tự do mưu cầu hạnh phúc, tự do tín ngưỡng, tự do phát triển... Mary! Lẽ ra khi thấy quyền con người được thừa nhận rộng rãi như vậy mình phải vui mừng mới phải nhưng trái tim mình lại rất buồn. Buồn vì thực tế cho thấy rất nhiều nơi, nhiều lúc quyền con người là một khái niệm dường như xa lạ. Ở đâu đấy trên thế giới vẫn còn cảnh những người da trắng đàn áp, đánh đập những người da đen. trên thế giới vẫn còn cảnh nội chiến tương tàn gây ra cảnh "nồi da xáo thịt". Mary ơi! Mình đã từng khóc khi xem ti-vi thấy cảnh những em bé Xômali với đôi mắt sâu hoắm và thân hình gầy còm, oặt ẹo chỉ còn da bọc xương vì đói. Mình đó từng khóc khi chứng kiến cảnh đau thương khi tàn cuộc chiến: nhà cửa đổ nát, xác người chồng chất, ngổn ngang. Và mình không cầm được nước mắt khi trông thấy những đứa trẻ Irắc ốm đau thoi thóp nằm chờ chết trong bệnh viện vì thiếu thuốc men, thiếu lương thực. Thực ra, những con người đầy thương tâm đó nào có tội tình gì khi "tạo hoá đã ban cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được" (Tuyên ngôn độc lập của Mỹ - 1976). Chiến tranh đã qua đi trên đất nước thương yêu của mình được hơn 20 năm, những tưởng rằng nhân dân mình có thể an hưởng niềm vui hoà bình, tự do, độc lập. Thế nhưng thật đau lòng khi biết rằng vẫn còn những người đang phải gánh chịu hậu quả nặng nề từ những hành động chiến tranh vô nhân đạo của kẻ thù. Chất độc da cam, thứ vũ khí khủng khiếp có thể giết người hàng loạt, được dải xuống trên những cánh rừng Trường Sơn năm xưa đã từng giết hại bao nhiêu chiến sĩ, đồng bào mình và giờ đây nó vẫn đang còn âm ỉ hủy hoại đời sống thể chất và tinh thần của hàng ngàn người dân vô tội. trên khắp đất nước mình đâu đâu cũng có người mù, người điếc, người mất trí, người tàn tật ... Vì di chứng của chất độc da cam có những người tuy may mắn trở về lành lặn từ chiến tranh thì lại phải gánh chịu một nỗi đau khắc nghiệt khác: không thể lập gia đình được, hoặc nếu có thì không thể sinh con, hoặc sinh con quái thai. Năm ngoái, qua báo chí mình được biết rằng ở Miền Bắc có một anh lính phục viên lập gia đình nhưng mười lần sinh con đều quái thai và không có thai nhi nào sống sót. Quá đau khổ anh trở nên mù loà vì khóc nhiều. Còn vợ anh thì trở nên mất trí, điên loạn. Hàng ngày hai vợ chồng chỉ còn biết thơ thẩn bên mười nấm mộ của các con mà than khóc. Còn nỗi đau nào lớn hơn hở Mary? May mắn hơn cũng có những em bé sống sót được sau khi sinh ra nhưng khốn khổ thay lại mắc những căn bệnh nan y vô phương cứu chữa. Một lần vào thành phố Hồ Chí Minh mình đó đến thăm bệnh viện Ung Bướu. ở đó, mình đó bắt gặp những hình ảnh đầy thương tâm mà nếu không được tận mắt chứng kiến mình sẽ không thể nào hình dung được. Có rất nhiều em bé bị bướu ác tính ở cổ, ở miệng, ở mắt, ở não... do những di chứng của chất độc da cam từ cha hoặc mẹ truyền lại. Mary ơi! mình còn nhớ rất rõ một em bé chạc 7 - 8 tuổi không trông thấy được vì đôi mắt đó bị hai cục bướu to bằng hai quả cam che lấp. Bác sĩ bảo em bé "
lê thị xuân ngọc
lê thị xuân ngọc
Trả lời 15 năm trước
Linh thân mến, tớ tự hỏi k bíêt cậu có còn nhớ ng bạn phương xa này k.Chúng ta dù chỉ quen nhau qua thư từ nhưng tớ nhận thấy chúng ta thực sự là những ng bn tri kỉ với nhau,đặc biệt là trong những quan điểm và nhận định về nhìêu vấn đề xã hội.Thực ra muốn tìm một người như thế k phải dễ đâu bạn à.Hôm nay tớ víêt lá thư này là để chia sẽ với bạn một vài quan điểm về cái mà chúng ta đang làm tất cả để có đc đó là điều kiện lao động,liệu điều kiện lao động tốt có khả năng giúp chúng ta đạt đc nhìêu thành công k? Để đánh giá đc vấn đề này trước tiên ta cần nhận định đc khái niệm của nó,vẫn như trước đây chúng ta vẫn thường làm thôi.Cụ thể trong trường hợp này, điều kiện lao động tốt nghĩa là bạn sẽ đc làm việc trong 1 môi trường tốt, đc đánh giá và sắp xếp đúng công việc mà bạn đã đc đào tạo và cũng là niềm say mê suốt trong những năm tháng qua.Dĩ nhiên chúng ta ai cũng muốn có cơ hội có đc công việc tốt nhất và đúng với chuyên ngành.Bạn đã nghiên cứu,học tập,phấn đấu,dành thời gian cho ngành nghề đó trog suốt bao nhiêu năm qua và bn rành về nó hơn bất kì ai hết,đó là lợi thế mà tớ nghĩ ai cũng có khả năng phát huy đc,một sở trường tạo lợi thế mạnh mẽ trên con đường tạo lập sự nghiệp.Sự nghịêp tốt cũng có nghĩa cuộc sống của bạn,gia đình bạn và mọi ng xung quanh bn đều sẽ suôn sẻ hơn. Điều thứ hai là bạn có một môi trường làm việc tốt,k khí,ánh sáng ,điều kịên vệ sinh và an tòan lao động luôn đc bảo đảm tốt nhất.Môi trường tốt đảm bảo sức khỏe tốt, sức khỏe tốt thì k còn trở ngại nào đáng lo để làm bạn chùn bước trong công việc,mặt khác đó là động lực mạnh mẽ để bạn tiến lên vì lúc nào bạn cũng hiểu rõ sức khỏe của mình,biết rằng mình luôn đc chăm sóc tốt nhất mà k phải lo gì cả, đó là đìêu kiện về tâm lí có ảnh hưởng tích cực đến thành quả lao động của mỗi chúng ta. Hịên nay pháp luật nc ta cũng đã có quy định về số giờ làm việc trong ngày,những phúc lợi và chế độ hợp lí về vật chất và tinh thần cho nhân viên,đặc biệt là những ng làm việc chân tay khá nặng nhọc,hơn ai hết họ cần đc quan tâm và đãi ngộ với những chế độ đặc biệt.Muốn đc làm việc tốt phải có sức mạnh về thể chất và tinh thần,sức khỏe,tiền lương,sự nghỉ ngơi và thư giãn sẽ là những điều kiện tốt củng cố niềm tin trong công việc, một động lực khá vững vàng và là nền tảng vững chắc trong công việc khó có thể lung lay đc. Có lẽ bạn cũng phải thừa nhận với mình một khi công việc của bạn hòan thiện,bạn có thu nhập ổn định và với bạn mọi thứ ở nơi bạn đang làm việc thật tuyệt vời khó có thể chê vào đâu đc thì tớ tin rằng cuộc sống hẳn cũng sẽ k quá tệ đâu.Bạn có lương cao,làm việc vừa sức,tiền bạc,sức khỏe,niềm vui ,bạn bè,gia đình…với bạn mọi thứ đều cân bằng thì thực sự cuộc sống của bạn đã đạt đến sự lí tưởng tuyệt vời k thể chê vào đâu đc. Chúng ta đang sống mà sống là để ngày càng hòan thiện bản thân,vươn tới những điều bạn luôn cho là khó xảy ra với sự hỗ trợ mạnh mẽ về bên trong lẫn bên ngòai.Cuộc sống của chúng ta sẽ thực sự có ý nghĩa nếu có sự phấn đấu vững vàng cộng thêm những yếu tốt ngọai cảnh thuận lợi.Chúng ta đều đã đi làm và đều biết giá trị cũng như ý nghĩa của những đìêu kiện thuận lợi sẽ tác động thế nào tới hiệu quả làm việc và sau cùng là cụôc sống.Một cuộc sống k phải của riêng ta mà của gia đình,bè bạ, nói rộng ra là cả thế giới đó bạn thân mến ạ.Chính điều kịên lao động là cái ảnh hưởng gián tiếp đến cuộc sống và chất lượng cuộc sống của chúng ta,mình tin bạn cũng chấp thuận điều đó.Như bạn biết đó,thế giới đang lâm vào tình trạng khủng hỏang và một trong những nguyên nhân đó là nhữn ng làm công,một trong số họ cũng làm việc như chúng ta nhưng có vẻ k đc đối xử đúng mực,cuộc sống k cao hơn mà ngày càng tệ,đó chính là lời giải đáp vì sao thế giới đang bước vào tình hình khủng hỏang trầm trọg,cũng khá dễ hiểu đó k phải là nguyên nhân duy nhất nhưng cũng có ảnh hưởng đó bạn. Chà,có vẻ mình nói hơi nhiều rồi,và mình nghĩ giờ là lúc hỏi thăm sức khỏe,gia đình và công việc của bạn,mình hi vọng mọi việc đều tốt,cháu Vi chắc cũng bập bẹ đc rồi.Dạo này tớ có phần rảnh rỗi hơn, đó là nhờ tớ có ng bạn tốt như bạn đó,những phương pháp thư giãn thật hiệu quả và tớ k còn stress nữa.Mình hi vọng lá thư sau mà mình nhận đc từ bạn sẽ có những dòng tâm sự về cuộc sống gia đình bạn hiện giờ cũng như những nhận định,đánh giá và suy nghĩ của bạn về vấn đề mà mình nêu ở trên.K phải tình cờ tớ nói đến việc đó đâu,vì tớ nghĩ nếu có nhận định đúng về vai trò của điều kịên lao động thì một số ng làm việc như chúng ta sẽ k còn lo ngại gì nữa.Chào bạn thân mến,chúc bạn năm mới tốt lành,may mắn,chúc cho tình bạn của chúng ta mãi vững bền và thắm thiết hơn,chúc cho những quan điểm đúng đắn về cuộc sống. Bạn của bạn
nhan bao nghi
nhan bao nghi
Trả lời 15 năm trước
dễ lém! bạn đọc phần gợi ý ùi tự suy nghĩ y.mình làm x0ng ùi.[:-P]
lyhoangminhduy
lyhoangminhduy
Trả lời 15 năm trước
@};- gui cai nj` trc nak` giup cho em voi em lay diem kiem tra mon ngu~ van d0a giup cho em y cac anh oi
vo dinh nghia
vo dinh nghia
Trả lời 15 năm trước
tuj cung~ ko bjk ne` ban nao` bjk vjet' thu UPU lan` thu' 39 thj` pmmmmmm tuj nha neu' ko lam` dc lan` nay` thj` 1 djem~ vao` sô~[:((][:((][:-O]
phongbao
phongbao
Trả lời 15 năm trước
[quote]Từ bài viết của [b]nobody12[/b] Trích từ bài viết của Styles nhé! "TPHCM.28.12.2008 Mary thân mến! Tuần vừa rồi truyền hình liên tục đưa tin về hàng loạt những cuộc thảm sát trên thế giới: ở Angieri trong vòng 10 ngày đó có 650 người bị giết hại. Tại Pakixtan một cuộc xung đột đó làm cho 24 người thiệt mạng và 60 người bị thương và còn nhiều, rất nhiều những vụ những vụ thảm sát khốc nữa ... Tất cả đều do con người gây ra và tất cả đều vì những lý do không đâu vào đâu. Điều đó gợi cho mình những suy nghĩ về số phận mong manh của con người. Xã hội ngày càng văn minh phát triển và ta cứ tưởng rằng con người ngày càng có đủ khả năng tự định đoạt cuộc đời của mình. Thế nhưng thực tế lại không phải như vậy. Mình rất băn khoăn suy nghĩ về điều ấy và đó cũng chính là lý do mình viết lá thư này cho Mary. Mình muốn tâm sự với Mary về quyền con người. Tuy chúng mình còn "trẻ người non dạ", và có thể "ăn chưa no, lo chưa tới" nhưng mình nghĩ dẫu sao quyền con người cũng là một vấn đề đáng để ta quan tâm bởi nó ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của chúng ta. Mary đồng ý chứ? Chúng ta đang sống trong thời đại văn minh mà ở đó quyền con người được thừa nhận một cách rộng rãi và có vị trí quan trọng trong đời sống chính trị, xã hội của mỗi nước và cả thế giới. Thế nhưng để có được vị trí như hiện nay quyền con người phải trải qua một quá trình phát triển lâu dài với biết bao thăng trầm của lịch sử. Khái niệm về quyền con người từ đó cũng không ngừng được mở rộng cùng với lịch sử. Quyền con người thoạt tiên chỉ là quyền được sống, quyền tự do bình đẳng, quyền mưu cầu hạnh phúc. Ngày nay quyền con người còn bao gồm cả quyền được sống trong hoà bình, quyền phát triển, quyền được thông tin, được sống trong môi trường trong sạch, quyền chống lại sự hủy diệt của chiến tranh hạt nhân ... Quyền con người vì thế là một khái niệm rất rộng mà mình chưa thể hiểu hết được. Nhưng Mary có đồng ý không khi mình cho rằng quyền con người, quyền trên hết mọi quyền và cũng là quyền của mọi quyền. Hơn nữa, mình cũng cho rằng vấn đề cốt lõi của quyền con người có thể gói gọn trong một từ "tự do" - Tự do sống, tự do mưu cầu hạnh phúc, tự do tín ngưỡng, tự do phát triển... Mary! Lẽ ra khi thấy quyền con người được thừa nhận rộng rãi như vậy mình phải vui mừng mới phải nhưng trái tim mình lại rất buồn. Buồn vì thực tế cho thấy rất nhiều nơi, nhiều lúc quyền con người là một khái niệm dường như xa lạ. Ở đâu đấy trên thế giới vẫn còn cảnh những người da trắng đàn áp, đánh đập những người da đen. trên thế giới vẫn còn cảnh nội chiến tương tàn gây ra cảnh "nồi da xáo thịt". Mary ơi! Mình đã từng khóc khi xem ti-vi thấy cảnh những em bé Xômali với đôi mắt sâu hoắm và thân hình gầy còm, oặt ẹo chỉ còn da bọc xương vì đói. Mình đó từng khóc khi chứng kiến cảnh đau thương khi tàn cuộc chiến: nhà cửa đổ nát, xác người chồng chất, ngổn ngang. Và mình không cầm được nước mắt khi trông thấy những đứa trẻ Irắc ốm đau thoi thóp nằm chờ chết trong bệnh viện vì thiếu thuốc men, thiếu lương thực. Thực ra, những con người đầy thương tâm đó nào có tội tình gì khi "tạo hoá đã ban cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được" (Tuyên ngôn độc lập của Mỹ - 1976). Chiến tranh đã qua đi trên đất nước thương yêu của mình được hơn 20 năm, những tưởng rằng nhân dân mình có thể an hưởng niềm vui hoà bình, tự do, độc lập. Thế nhưng thật đau lòng khi biết rằng vẫn còn những người đang phải gánh chịu hậu quả nặng nề từ những hành động chiến tranh vô nhân đạo của kẻ thù. Chất độc da cam, thứ vũ khí khủng khiếp có thể giết người hàng loạt, được dải xuống trên những cánh rừng Trường Sơn năm xưa đã từng giết hại bao nhiêu chiến sĩ, đồng bào mình và giờ đây nó vẫn đang còn âm ỉ hủy hoại đời sống thể chất và tinh thần của hàng ngàn người dân vô tội. trên khắp đất nước mình đâu đâu cũng có người mù, người điếc, người mất trí, người tàn tật ... Vì di chứng của chất độc da cam có những người tuy may mắn trở về lành lặn từ chiến tranh thì lại phải gánh chịu một nỗi đau khắc nghiệt khác: không thể lập gia đình được, hoặc nếu có thì không thể sinh con, hoặc sinh con quái thai. Năm ngoái, qua báo chí mình được biết rằng ở Miền Bắc có một anh lính phục viên lập gia đình nhưng mười lần sinh con đều quái thai và không có thai nhi nào sống sót. Quá đau khổ anh trở nên mù loà vì khóc nhiều. Còn vợ anh thì trở nên mất trí, điên loạn. Hàng ngày hai vợ chồng chỉ còn biết thơ thẩn bên mười nấm mộ của các con mà than khóc. Còn nỗi đau nào lớn hơn hở Mary? May mắn hơn cũng có những em bé sống sót được sau khi sinh ra nhưng khốn khổ thay lại mắc những căn bệnh nan y vô phương cứu chữa. Một lần vào thành phố Hồ Chí Minh mình đó đến thăm bệnh viện Ung Bướu. ở đó, mình đó bắt gặp những hình ảnh đầy thương tâm mà nếu không được tận mắt chứng kiến mình sẽ không thể nào hình dung được. Có rất nhiều em bé bị bướu ác tính ở cổ, ở miệng, ở mắt, ở não... do những di chứng của chất độc da cam từ cha hoặc mẹ truyền lại. Mary ơi! mình còn nhớ rất rõ một em bé chạc 7 - 8 tuổi không trông thấy được vì đôi mắt đó bị hai cục bướu to bằng hai quả cam che lấp. Bác sĩ bảo em bé "[/quote]
nh0k
nh0k
Trả lời 15 năm trước
kho' wa' nhj? coa' aj gjup' em moj' nao` ! thanks nhju` lem' do'![:-*][;)][):D(][;;)][O:)][@};-][-(:D)-][():)][Y:d/][(*)][8-)][:))-][:)}][:-c][:-SS][=D)][[-(][O:)][:-S][:-P][:(][:D][:-/][B-)][:-$][:-&]
Le Phuong Anh
Le Phuong Anh
Trả lời 15 năm trước
tot' qua' minh` se~chep' ngay bai` cua? may' ban