Có nên sinh con cho bố chồng?

Các bạn độc giả thân mến, tôi xin tâm sự chuyện của tôi, mong các bạn chia sẻ và cho tôi lời khuyên. Tôi tên Hương năm nay 25 tuổi, sinh ra và hiện đang sống tại một vùng quê thuộc ngoại thành Hà Nội.

Đời con gái của tôi gặp trắc trở ngay từ lần yêu đầu, tôi yêu và dâng hiến cho người tôi yêu, nhưng khi tôi có bầu cũng là lúc kẻ tôi yêu cao chạy xa bay để tôi có con mà không có chồng.

Rồi trong làng cũng có người có hoàn cảnh éo le, vợ chồng anh li hôn vì không có con. Như các cụ nói “nồi nào vung ấy”, ngày cưới, hai bên họ hàng nội ngoại đều mừng cho chúng tôi vì dù sao mỗi người đều có nơi có chốn. Lòng tôi dạt dào hạnh phúc.

Cũng xin kể ra đây về hoàn cảnh nhà chồng tôi. Gia đình chồng tôi từ mấy đời luôn chỉ độc đinh (có một con trai). Đến đời bố chồng tôi cũng vậy, ông lấy 2 bà vợ chính thức thì sinh ra 6 cô con gái và chỉ chồng tôi là con trai. Vì chồng tôi trí tuệ không được bình thường nên ông còn đi với mấy bà nữa để mong thêm con trai nhưng bất thành.
 
Thấm thoắt cũng 2 năm tôi về nhà chồng nhưng tôi và gia đình chồng rất thất vọng khi biết chồng tôi không thể có con được. Bố chồng tôi già xọm đi nhanh chóng. Và rồi sau nhiều đêm trăn trở ông cũng tìm ra được kế sách, ông bàn với mẹ chồng tôi bà cũng hưởng ứng nhiệt tình.
 
Một buổi sáng chồng tôi đi làm vắng ông bà gọi tôi vào nói chuyện:

- Con ơi con hãy giúp gia đình này người nối dõi đi con.

- Nhưng chồng con... - Tôi ấp úng.

Mẹ chồng tôi nói:

- Chồng con không thể nhưng bố chồng con có thể...
Các bạn ơi, tôi có cảm giác như trời sắp sụp xuống, hết nhìn mẹ chồng lại cha chồng, lòng đau như cắt. Tôi chạy vào buồng nằm khóc tức tưởi.

Và ông bà nghĩ tôi đồng ý. Ngay đêm đó, khi chồng tôi đã ngủ, thấy có ai lấy cái gì chọc vào người, tôi giật mình nhìn ra cửa sổ, thì ra là mẹ chồng tôi gọi. Tôi không dậy mà vờ như đã ngủ. Nhiều lần như vậy, tôi sống trong căng thẳng và sợ hãi. Đêm nằm tôi trằn trọc băn khoăn “nên hay không”. Nếu không thì thương bố chồng quá, ông vì chuyện người nối dõi mà 55 tuổi nhìn như lão già 70.

Nhưng nếu tôi đồng ý thì sao có thể ăn nằm với người mình kêu bố mà lại già quá tuổi bố mình đây. Và rồi tôi cũng cho chồng tôi biết chuyện, anh buồn bã bỏ đi làm ăn xa, ngày anh đi cũng là ngày tôi bỏ về nhà mẹ đẻ mà lòng rối bời đau đớn như kẻ thất trận.

Tôi phải làm sao đây, các bạn cho tôi lời khuyên nhé. Nên hay không nên?
 

Hà nội, 21 tháng 7 năm 2010

Nguyen Thi Trang
Nguyen Thi Trang
Trả lời 13 năm trước

Chào bạn.
Thực sự sau khi đọc câu chuyện của bạn mình cảm thấy rất buồn và hơn nữa còn một chút bức xúc trong suy nghĩ cũng như tâm trạng mình. Người mà mình muốn trách nhất ở đây chính là bạn. Mình cũng không hiểu nổi, bạn 25 tuổi, là thế hệ thanh niên luôn được tiếp cận với những tri thức, hiểu biết mới mà bạn có thể có những suy nghĩ lưỡng lự trong hoàn cảnh này như vậy.
Thế hệ như bố mẹ chồng của bạn, dù cũng đã nhiều tuổi nhưng đáng lẽ ra hơn ai hết là người mà phải dạy bảo cho bạn những chuẩn mực đạo đức, thuần phong mỹ tục của con người Việt Nam thì đằng này lại có những ý nghĩa và hành động thiếu suy nghĩ và chà đạp lên giá trị đạo đức mà đã được ông cha ta bao đời nay xây đắp. Có thể họ không nhận thức được điều đó, cái họ cần là gì , là một đứa cháu để nối dõi ư, nhưng bạn à, là con người nó phải khác con thú, sự nối dõi một dòng máu, một thế hệ là cả một sự mong muốn, hy vọng vào thế hệ sau tốt hơn, chứ không đơn thuần chỉ là nối dõi loài giống như con vật. Bạn thử nghĩ xem nếu giả xử như bạn và bố chồng của bạn có một sản phẩm thì liệu sau này đứa con của bạn nó biết chuyện nó sẽ nghĩ như thế nào, nó sẽ sống ra sao. Tôi không thể ngờ nổi bạn lại còn có thể băn khoăn và lưỡng lữ trong hoàn cảnh đó. Bạn à, giá trị đạo đức của con người quan trọng lắm nó là cái tồn tại vĩnh cửu. Tôi còn chưa nói đến một sự suy nhĩ quá lạc hậu trong cuộc sống hiện nay, bố chồng của bạn đâu phải chỉ có mình chồng bạn là con, ông ta còn có những đứa con gái, còn có thể sinh ra nhiều những đứa cháu. Bạn phải dứt khoát, có suy nghĩ thật thấu đáo, đừng tạo nên một vết dơ bẩn cho dòng họ của bạn, chửi thẳng vào mặt bố chồng. Bạn nói chồng của bạn có vấn đề về trí tuệ tôi thấy thật sự thương và thông cảm và cũng hiểu được xử xự của chồng bạn khi biết chuyện. Nếu như chồng bạn là người hoàn toàn bình thường thì tôi nghĩ không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa. Ông ta cần đứa nối dõi ư, ông ấy muốn sao ông ấy không đi lấy thêm người khác, sao phải là bạn, là con dâu mình.

Nguyễn Hải Nam, Số 36, Ngõ 60, Phố Yên Trung, Hà Nội

Tran Quynh Nhung
Tran Quynh Nhung
Trả lời 13 năm trước

Đọc bài của chị, tôi cảm thấy sốc thật sự cho suy nghĩ của chị và chính những người có liên quan.
1. Nếu chị đồng thuận: Bạn vi phạm pháp luật của Việt Nam đối với 2 bộ luật lớn là Luật dân sự và Luật hôn nhân và gia đình. Chị sẽ bị pháp luật truy tố.
2. Cao hơn cả các bộ luật, đó là đạo đức, đó là đạo lý làm người. Nếu chị đồng thuận, đạo lý làm con ở đâu? Đứa con của chị sinh ra sẽ xưng hô thế nào, xã hội sẽ lưu danh con chị vì đã sinh ra trong một tình huống sai đạo lý vậy ư?
3. Chưa có cơ sở khoa học cho rằng, việc sinh con của chị sẽ sinh một bé trai. Theo dân gian truyền lại, trường hợp như gia đình chồng bạn gọi dòng giống. Mấy đời độc đinh rồi và chồng chị cũng là độc đinh, bố chồng của chị khó có thể sinh thêm được.
Câu cuối cùng tôi muốn nói với chị: Đừng đồng thuật với họ. Nếu chị đồng ý, chị làm vui được một người đàn ông mà làm đau suốt đời người chồng, người con (đang có và sẽ có).


Chín Rồng, Hà Nội

Hoang Dinh Thang
Hoang Dinh Thang
Trả lời 13 năm trước

Đọc những dòng của bạn tôi cảm thấy buồn, buồn cho chính bạn, cho chồng bạn và cho gia đình bạn. Tôi tưởng đây là câu chuyện của thời phong kiến chứ không phải chuyện của hôm nay, của thế kỷ 21. Thực sự tôi không thể hiểu nổi suy nghĩ của bố mẹ chồng bạn khi đặt vấn đề đó với bạn - con dâu của "họ", "họ" (bố mẹ chồng bạn) có nghĩ đến con trai họ, người mà "họ" đã sinh ra, có nghĩ đến bạn, đến những người xung quanh hay không nữa, đó là một lời đề nghị đã gây tổn thương cho những người thân yêu nhất trong gia đình "họ". Kết quả là chồng bạn đã bỏ đi và bạn cũng về nhà bố mẹ đẻ. Mình thực sự thông cảm và chia sẻ với bạn. Mình nghĩ bạn không thể nghe theo lời đề nghị đó được, nhất định là không thể bạn nhé! Mong bạn sáng suốt quyết định!

Đào Duy Hưng, Hạ Long - Quảng Ninh

Bui Thu Phuong
Bui Thu Phuong
Trả lời 13 năm trước

Bạn ơi, mình lười comment lắm! nhưng đọc chuyện của bạn, mình thấy mình cần khuyên can bạn ngay: Đừng bao giờ làm như vây!!!! trái đạo đức và sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp gì đâu!!!! Bạn thương gia đình chồng như vậy là tốt, nhưng không thể vì thương mà làm bất cứ việc gì! Bạn tuyệt đối đừng bao giờ làm như vậy! tự bạn sẽ đưa bản thân bạn, con của bạn, chồng bạn, gia đình chồng vào bi kịch đấy! Đừng nhé!!!

lumdongtien

Lai Hoang Doanh
Lai Hoang Doanh
Trả lời 13 năm trước

Bạn nên nhớ mình đang ở thế kỷ 21 rồi, kg còn trọng nam khinh nữ như ngày xưa nữa đâu, sao bạn kg thẳng thắn từ chối lời đề nghị khiếm nhã đó chứ? Bạn là dâu cũng như con trong nhà, rồi chồng bạn sẽ thế nào đây?Tôi giả sử bạn đồng ý, khi sinh con ra là con gái thì sao ?Hay lại tiếp tục lần sau. Có thể vì lý do này mà vợ cũ mới chia tay với chồng chị đó. Tôi nghĩ ba mẹ chồng chị có vấn đề về thần kinh???

lehang, tayninh,

Nguyen The Hoang
Nguyen The Hoang
Trả lời 13 năm trước

Tôi đọc được những lời tâm sự của bạn, tôi thấy thật thương cho bạn bao nhiêu thì tôi thấy ghê tởn gia đình chồng ban bấy nhiêu.
Đọc tâm sự của bạn tôi thấy đó như là một giấc mơ kinh hãi vậy. Sao bố mẹ chồng bạn có thể nghĩ ra 1 cách như thế để tìm con nối dõi chứ. Thật loạn luân và vô giáo dục. Bạn là ai? chồng bạn là ai? và bố mẹ chồng bạn suy nghĩ như thế nào thế không biết. Dẫu biết gia đình hạnh phúc là phải có con cháu nối dõi, nhưng Xã hội bây giờ mà còn cách suy nghĩ cổ hũ như thế thì mình nghĩ mọi người trong gia đình chồng bạn có vấn đề về thần kinh rồi đấy.
Sao bạn có thể để cho người mà bạn gọi là bố quan hệ với mình được? Cần phải bao nhiêu lần mới có kết quả là có 1 đứa con như họ mong đợi. Vậy thì bạn phải hứng chịu sự tủi nhục bị hằn xác ấy đó bao nhiêu lần? Tôi thấy gia đình bên chồng bạn không tôn trọng và yêu thương bạn, họ xem thường nhân phẩm của bạn và không tôn trọng đạo lý làm người.
Nếu bạn là một người có nhận thức, bạn biết tôn trọng bản thân mình và một lòng chung thủy với chồng bạn, bạn phải cứng rắn lên, phải biết làm chủ bản thân thân mình. Tôi nghĩ người phụ nữ đúng đắn dù ở thời đại nào cũng không thể ăn nằm với bố chồng mình.
Đừng để "người con" của kết quả ấy lớn lên trong tủi nhục và xấu hổ.
Mong bạn sáng suốt trong mọi suy nghĩ của mình.
Thương mến!

Phạm Tuyết

A.Bình
A.Bình
Trả lời 13 năm trước

Có lẽ bạn là tín đồ của loạn luân rùi!Chỉ đọc qua mình cũng biết là bạn đã bị ảnh hưởng của văn hóa đồ trụy rùi,mình có thể xem,có thể nghe,có thể đọc nhưng cũng chỉ là giải trí thui!cái gì cũng có giới hạn của nó!Đừng đem chuyện không có thật này truyền nhiễm cho những người khác nữa!Người khác nhìn vào có thể cho là bạn đáng thương hơn đáng trách. Mình mà là admin thì đã không cho câu hỏi này tồn tại rùi!

Điện máy HC
Điện máy HC
Trả lời 13 năm trước

Chào bạn.Mình cũng nghĩ như mọi người.bạn không nên chấp nhận đê nghị đó của bố mẹ chồng.Ngay nay y học hiện đại có rất nhiều cách đế sinh con cơ mà.Bố chồng bạn cũng có thể tìm được rất nhiều ng khác chứ không phải bạn.Chúc banj tự tin và can đảm

bibi
bibi
Trả lời 13 năm trước

Bạn thân mến! bạn bằng tuổi mình nhưng cuộc đời trải qua nhiều chuyện phức tạp quá. Theo mình bạn không nên hy sinh như vậy bởi các lý do sau:

+ LÀm như vậy lãng phí tuổi thanh xuân, bố chồng bạn đã đi ăn nằm với nhiều người nhưng cũng không có con trai, nếu bạn chịu ăn nằm với bố chồng để sinh cho nhà chồng con trai nối dõi, sinh được con trai ngay thì còn đỡ chứ không sinh được thì bạn lại lãng phí tuổi thanh xuân để sinh cho họ đến khi nào sinh được con trai thì thôi a. Bạn mới 25 tuổi, bạn vẫn còn rất nhiều cơ hội để xây dựng cho mình 1 mái ấm mới, để bố chồng bạn tìm 1 người trung niên nhỡ nhành sinh cho gia đình ông đứa con nối dõi, chứ không phải bắt 1 cô gái 25 phục vụ ông bố chồng gần 60 tuổi.

+ Xét về chuẩn mực đạo đức thì cũng khó có thể chấp nhận được, bạn có ý tốt cho gia đình họ nhưng liệu người ngoài nhìn vào có hiểu cho bạn hay họ nghĩ bạn và bố chồng loạn luân. Nếu làm như vậy không chỉ có bạn chịu tai tiếng mà thậm chí cả bố mẹ bạn cũng chịu tai tiếng. Thực tế chồng bạn cũng không chịu nổi cái kiểu thế thân như vậy đã bỏ đi.

=> giải pháp cho bạn hãy tìm cách liên lạc với chồng, nếu 2 người còn có thể chung sống thì hãy theo chồng vào Nam làm ăn, nếu không thể chung sống thì hãy ly hôn rồi đi nơi xa lập nghiệp, tìm công việc làm, biết đau ở nơi xa lạ bạn lại tìm cho mình hạnh phúc mới và có những đứa con của mình.

Chúc bạn hạnh phúc

bui minh hoang
bui minh hoang
Trả lời 13 năm trước

tôi cũng rất thông cảm cho gia đình của bạn và càng cảm thấy thương cho cuộc đời người phụ nử như bạn.chỉ vì không có con trai nên đã rất băng khoăng và cuối cùng đã đưa quyết định táo bạo như vậy.nhưng bạn ạ có lẽ họ đã chon nhằm đối tượng.ban ơi ban đừng làm theo ý của gia đình bên chồng nha bạn.nếu bạn hành động như vậy thì sẽ vi phạm luật pháp trầm trọng đó bạn.theo bộ luật hình sự thỉ đó gọi là loạn luân tội nặng lắm.đừng vì thương gia đình chồng ma hành động thiếu suy nghỉ.bạn hãy nói rõ cho gia đình bạn làm như vậy la không thể.chưa nói đến sau này lỡ người ngoài phát hiện ra thỉ sẽ sao đây hả bạn.họ sẽ nhìn bạn và gia đình ban,gia đình chồng bạn như thế nào hả bạn.bạn hãy thuyết phục gia đình là không phãi con trai mới noi dỏi mà con gái vẫn có thể noi dỏi được.một lần cuối mình khuyên bạn đứng làm theo ý bên chồng.chào bạn...thật đáng thương cho một cuộc đời người phụ nữ.