Có phải anh ấy không yêu em mình thật lòng không ? Giải quyết ?

Anh ấy ở Hà Nội 1 lần tình cờ quen em mình. Anh ấy thì học có tấm bằng cao đẳng rồi nhưng ba mẹ kêu về quản lý xưởng gốm của gia đình. Anh ta 29 tuổi rồi. Em mình thì còn đi học năm 3 đại học trong tp HCM. Họ quen nhau được một năm rồi, nghe nói cậu ấy cũng lắng nghe và chiều em mình. Có 1 tuần anh ấy rước em mình ra HN chơi và thăm gia đình ba mẹ và em trai dùng cơm. Lần anh ấy có ý muốn quan hệ nhưng dĩ nhiên em mình không chịu. Anh ấy hiểu và xin lỗi.
Sau đó tình cảm tốt đẹp quan tâm yêu thương nhau. Mấy hôm nay, anh ấy bảo ba mẹ bắt anh ấy đi xem mắt con gái bạn ba mẹ anh ấy. Anh ta bảo đã mệt mỏi để thuyết phục ba mẹ và ba mẹ khóa hết tài khoản của anh ấy khi lần này anh ấy làm ăn thua lỗ hợp đồng lớn. Anh ấy nói anh vào đây em mình có thể kiếm cho anh ấy 1 việc làm không, chạy xe honda ôm cũng được. Dĩ nhiên em mình không để anh ấy phải như thế.

Vấn đề là ba mẹ anh ấy muốn con mình cũng hơi lớn nên cần có cuộc sống hôn nhân thuận lợi trong khi em mình đi học chưa rõ tương lai biến đổi và ở xa nữa. Em mình bảo lần ghé thăm, hai bác không phải không thích, nhưng thích lắm thì chắc không. Còn cô gái anh ấy đi xem mắt sắp tới là con bạn ba mẹ anh ấy, nên hai bác chắc thích nhiều rồi. Anh ấy bảo rất buồn, xin ba mẹ không làm việc quản lý lúc này, anh ta đến những người bạn, đi chơi với anh chị để suy nghĩ.

Mình bảo em gái mình nếu quyết định chuyện tình cảm tốt đẹp này thì hãy ra ngoài đó, cùng anh ấy gặp ba mẹ xin chờ một năm rưỡi nữa ra trường làm đám hỏi để hai bác yên tâm tương lai. Sau đó để em gái mình có công việc ổn định rồi kết hôn.
Em mình kể, thế rồi anh ấy bảo: Em hãy để ba mẹ anh còn giữ ấn tượng tốt về em. Em nghĩ xem em có gì để thuyết phục ba má anh đây: Học kỳ này em không nhận được học bổng phải không? Tài không. Sắc không.

Em mình bảo lúc ấy cũng tức câu nói của anh ấy, nhưng nghĩ lại có lẽ như thế....Mình lại cảm thấy khác: em ấy cũng đâu có tệ, thâm chí đã thương nhau cần gì ở sắc nhiều ở anh ấy và ba mẹ anh ta. Em mình học đại học Bách Khoa, tài thì không nhiều như ai, nhưng chắc công việc cũng sẽ 0 tệ, trong khi anh ta chỉ cao đẳng, và xưởng gốm nhỏ ấy thì sao mà đòi hỏi người khác phải cao.

Những điểm này mình nghĩ anh ấy không thật lòng và cũng chẳng thể che chở cho cô em bạn mình mai sau. Còn chi tiết bảo vô đây chạy xe ôm cũng được chỉ là trá hình. Vấn đề là ở anh ấy, không hẳn ba mẹ anh ta.

Mấy hôm nay mình phân tích em ấy chịu, rồi lại không chịu, phân vân. Mình đưa hướng giải quyết rồi mà em ấy, đúng hơn là anh ta không chịu hay 0 có khả năng đồng giải quyết, mà chỉ than buồn rồi đi chùa suy nghĩ. ^^

Chuyện đến đây, các tiền bối cho mình ý kiến nhé. Để mình giúp em ấy vượt qua chuyện chia tay mình nghĩ sẽ diễn ra. Em ấy cứ khóc hoài và muốn mình ở bên cạnh suốt những thời gian sắp tới. Nhưng mình bận đi thực tập xa rồi.

Xin cảm ơn các bạn chia sẻ.

rfgrfgfdg
rfgrfgfdg
Trả lời 9 năm trước

Chào Bạn ! Tương lai hạnh phúc của chính mỗi người thì chính ta phải tự suy tính trước sau mọi điều để tìm được người mình yêu đích thực hợp với mình về mọi mặt thì mới mong có cuộc sống sau này hạnh phúc .Mà lòng người khó đoán khó đo chính vì vậy hãy tìm hiểu những anh chàng ở gần nơi mình ở nhà là hai gia đình biết và cùng hiểu nhau ,hợp cảnh nhà nhau có như vậy thì mới thông cảm lẫn nhau và cùng vun vén cho tương lai con trẻ , và có rủi ro gì thì cũng o lỡ xù nhau mà khinh khi nhau .
Nếu yêu nhau nghiêm chỉnh mà có ý định đi đến hôn nhân mà gia đình nhà trai o đồng ý cũng có cái lý của họ vì rằng họ thương con của họ nếu lấy ợ ở xa sẽ vất vả đi lại tốn kém và phong tục tập quán các miền quê khác nhau sẽ gây ra nhiều bất đồng quan điểm trong tânm tư suy nghĩ và sẽ gây phức tạp rủi ro trong cuộc sống sau nay .Chính vì vậy họ chọn cho con họ làm bạn với con gái của bạn của họ vì hứa hẹn nhiều điều mà theo họ là có tương lai tốt đẹp .
Từ quan niệm yêu và lấy nhau bây giờ rất xa vời , ngày trước chúng Tôi cứ Ừ thì cứ yêu và hai người tìm hiểu về nhau cho thật kỹ cái đã khi đã cảm thấy rất hợp nhau rồi thì hai đứa thưa chuyện với Cha Mẹ hai bên để hai nhà chọn ngày mà gặp nhau lo chuyện hạnh phúc cho con trẻ . Còn ngày nay thế hệ trẻ tự tìm đến nhau có chăng yêu ? và sống thử góp gạo thổi cơm chung như vợ chồng rồi một ngày nào đó chia tay vì thấy o hợp ,,, và ,,, o còn đạo lý chi nữa quá phóng khoáng ,quá bừa bãi ,,,
Trước tiên ta phải nhìn lại chính mình cái đã . khi ta o có gì là lợi thế thì sẽ o chắc thắng trong mọi việc ở đời cho nên ta biết dừng lại ngay trước khi đón những thất bại ê chề mà ta đã biết trước như vậy sẽ rất khổ .
Việc rất cần của em Bạn lúc này là học cho thật tốt những năm còn lại trên giảng đường đại học để chuẩn bị cho mình một hành trang tốt vao đời.Khi có một đị vị , một công việc với thu nhập tốt thì o thiếu gì những ứng viên sáng giá để em Bạn lựa trọn và ngược lại họ cũng đang chọn em của Bạn .

tun oi
tun oi
Trả lời 9 năm trước
Hai trở ngại lớn phải vượt qua : Khoảng cách xa nên tâm lý bố mẹ khó thuận lòng ngay được là chuyện bình thường.trước mắt cũng như lâu dài. Con gái chưa học xong đại học, chưa có công ăn việc làm thì quả là chưa thuận để sớm tiến tới hôn nhân dù có yêu nhau mà 2 gia đình chưa thể đồng ý ngay được. Chính vì vậy nên giải quyết theo hướng sau: Con gái cần tập trung vào học tập cho tốt, để sẽ có việc làm dễ dàng và chỉ giữ quan hệ bạn bè thân thiết để thời gian sẽ trả lời sau không vội vàng gì. Trong xã hội, không thiếu người xấu, chỉ yêu để sớm đòi quan hệ rồi lại bỏ, may chưa bị nhưng không gì biết trước khi cứ ra HN quan hệ tìm hiểu thêm và trong xã hội xung quanh gần gũi cũng không thiếu người tốt, có khi tốt hơn nhiều thì sao? Chuyện trăm năm, duyên phận buộc phải có thời gian đủ để xem xét nhất là khi xa nhau về khoảng cách cũng như về thời gian cần học cho tốt, cho xong. Thận trọng, không vội vàng, không tiến sâu, thời gian sẽ trả lời và tập trung lo học tập rồi lo việc làm để đảm bảo tương lai đảm bảo hạnh phúc bền vững.dù người đó có yêu thật lòng cũng càng phải có thời gian huống chi chưa biết đã thật lòng chưa?