Lòng tôi rối như tơ vò?

Tôi yêu anh được 3 năm.Tôi vẫn đang là sinh viên đại học năm cuối còn anh đang học trung cấp cao đẳng xây dựng,chúng tôi bằng tuổi nhau,ngày xưa lúc mới yêu a dính vào chơi bời cờ bạc phải đến nỗi cắm xe,điện thoại.Đó là 2 vụ lớn nhất mà tôi được biết và anh đã nhờ tôi di vay,nhưng cuối cùng tôi vẫn ko giám giúp vi nhò lời khuyên của chị gái,2 vụ như thế anh ko liên lạc với gia đình và tôi 1 tuần,rồi anh liên lạc bình thường.chính vì chơi bời như thế bố mẹ anh ấy ko mún cho anh ấy đi học và anh phải ở nhà 1 thời gian hơn 1 năm trời.nhưng tôi lun suy ngĩ và lo lắng cho anh rất nhiều vì yêu thực sự anh tôi mún anh tốt ko thua kém bao ngừơi đàn ông khác những khoảng thời gian anh ở quê tôi ở Hà nội lên thăm tôi và lại gần gũi nhau vì nhớ nhau nhiều mà.mỗi lần anh lên tôi lại nói chuyện và phân tích cho anh hiểu muốn ở bên e thực sụ anh phải cố gang' rất nhiều vì phai học hành đoàng hoàng tử tế bố mẹ may gia mới ưng thuận vì gia đình tôi là 1 gia đình rất rất khá giả và cơ bản ở cái xã đấy ai cũng biêt đến gia đình tôi và tôi.con gia đình anh thì hoan toàn ngược lại với gia đình tôi rất nhiều.chính vì những điều đó khiến tôi suy ngĩ a phải cố gắng thực sự thì may gia bô mẹ đông ý.chúng tôi lun mâu thuẫn cai vã nhau giận nhau nhiều tôi muốn chia tay để anh thấy được tất cả diều đó để cố gắng,rồi anh cũng xin bố mẹ dược lên với tôi để học,a cũng sắp tốt ngiệp rồi.rồi bố mẹ mua nhà hà nội cho tôi và chị thuận tiện cho việc học và làm việc..từ đó tôi lại hỏi anh sau này anh có ý định làm ở đâu.anh muốn làm ở quê vì đất quê là đất kinh doanh lớn..rất giàu có và phát triển.thực ra trong anh đã có ước mơ kinh doanh nội thất bằng đông từ lâu rồi.thật ra đi học cũng chỉ vì tôi mún anh như thế.nhiều khi chúng tôi hay cãi nhau,tôi lun sốt ruột giuc a chú tâm vào học để mau ra trường,a cũng hứa se lun cố gắng hay tin vào anh.a húa se ko phu lòng tôi.nhuwg tôi luôn sốt ruột dối bơi và thi thoảng tôi lun kể có bạn này người nọ giỏi giang nên anh phải cố gắng nhiều.nhiều luc tôi cảm thấy anh mệt mỏi vì tôi luôn thúc giuc và động viên anh.có nhưng lúc tôi suy ngĩ nhiều tôi lại bảo chia tay sợ yêu anh ko có tương lai.a vẫn băng tuổi minh chưa có gì trong tay lấy nhau ve khổ sơ liệu tôi có chịu được ko.dân làng người ta kinh mỉa chê cười răng gia đình như vậy mà yêu 1 người như thế chưa có công ăn việc làm ổn định,chê cười bố mệ như vậy mà ko khuyên dăn con,anh bảo phai từ từ đã a đã tốt ngiệp đâu..rồi anh đi làm..nhưng tôi vân lo và cam giác ko chác chắn vì mọi người lun mẹ và chị bàn bè thúc giuc tôi gia dình minh phai yêu ngườ thế nao chứ nó vẫn chưa đâu lấy vào khổ lắm,nen nhiều khi tôi lại gian va trách móc anh,nói nhiều anh cũng bún và chán nản,nhiều khi a bao e ko tin anh..cam thấy iu a và khỏ e có quyền lự chọn 1 người khác tôt hơn anh ma,e ko hiểu cho anh.ngay tu đầu đến vơí e a phai từ bỏ câu đữ móc mà tròi mâm son để mong e hieu cho anh.tôi phải làm sao nhiều lân chia tay nhưng ko bỏ được vì yêu nhau quá nhiều,có lần vì tôi nói nhugx lời va cư sủ hoi quá làm anh buồn và khóc.tôi lại cảm thấy có lỗi.rồi thời gian trôi đi,đợt bà ngoại tôi bị bệnh nặng.a đến chăm sóc cho bà tận tâm nhiệt tình cẩn thận chu đáo.và quý và thương chúng tôi bảo cố gắng học hành tốt rồi bố sẽ thương đồng ý 2 đưa.a đã đối tốt nhiều với gia đình tôi lắm cả mẹ nữa.mẹ cũng dần dần thương và quý anh.nhưng sao bố vẫn ko thich anh vì a vẫn chua ổn định chưa có công việc và gia đình bên anh ko cơ bản.ko muôn đăng hậu đối.rồi bà ra đi vì bệnh nặng.buồn lắm.thời gian cứ thế trôi đi anh thường xuyên đến nhà tôi và ở đây.chúng tôi hay bên nhau và thường xuyên gần gũi nhau nhiều.a vân luôn chiều chuôm tôi muốn đi chơi đâu anh cũng đưa tôi đi và lại rất hợp nhau"chuyên ấy"càng ở cạnh nhau cang hay cãi va gian nhau,1 lần tôi tình cờ vào buồng tắm mói xem túi quần anh tháng này còn tiền ko.tôi luôn để ý lo lắng quan tâm anh và tôi thấy có tờ thu học phí của truong trung cấp kĩ thuật công ngiệp hà nội.tôi hụt hẫng vô cùng sao yêu nhau bao lâu như vậy anh vân dối tôi là đang học cao dẳng xây dưng chú.tôi biết bỏ học thời gian đó giờ học lại thì phải học trường đó có gì phải dấu tôi,tôi cảm giác như anh đang lừa dối tôi.tôi bùn và cãi nhau với anh.nhưng rồi cũng qua đi.và cách đây gần 3 tuần tôi mún a đua tôi di xem phim vì cuối tuần rồi các dôi cần dươc rieng tu hạnh phúc bên nhau đi chơi nhưng a lại bảo e biêt tính anh rồi đấy,mình tức giận bảo biết gì a hết tiền chứ gì tiêu vào chỗ khác nên ko còn chứ gì.tôi bùn lắm tôi càng tỏ ra đang có người anh gọi điện thoại rủ đi chơi mà nguười yêu ko lam được đó,a cũng chẳng nói gì ngồi ăn cơm cứ nhin nhau lại thôi,a về tôi nhắn tin nói muốn làm bạn a noi" phù phù toi bùn lắm cứ tưởng e hieu cho tôi nhưng..nếu e quyêt dịnh nhu thế tùy e,tôi thục sự nghèo lắm chẳng có gì cả,toi chấp nhân ra đi dể e tìm nguoif  tôt hơn tôi nhiều"tôi bực mình nói nhiều a tắt máy.dến chiều hôm sau,tôi nhắn tin tôi cảm tháy có lỗi khi dấu bố mẹ qh vói anh,tôi muốn thú nhân mọi tội lỗi mà tôi với anh làm,tôi bảo anh là thang

pq
pq
Trả lời 12 năm trước

Bạn học ĐH, còn anh ấy chỉ học trung cấp thôi đúng ko, tức là bạn lo chênh lệch trình độ đúng ko?

Trong gia đình Việt thông thường thì không có chênh lệch nhiều về trình độ hiểu biết, bình thường thì vợ chồng có trình độ tương đương hoặc chênh lệch chút ít, còn khác nhau nhiều về trình độ là rất phức tạp. Sự khác nhau về trình độ thì rất khó hoà hợp vì hai người ở hai thái cực khác nhau, khi đó muốn hoà hợp thì phải rất cố gắng từ hai phía. Người giỏi cần phải khiêm tốn và tế nhị hơn, người kém thì cần phải học hỏi thêm.

Trình độ hiểu biết mới là quan trọng chứ bằng cấp không có ý nghĩa gì ở đây. Nếu không có bằng cấp mà có trình độ thì vẫn tốt, người hiểu biết sẽ biết cách để xây dựng gia đình hạnh phúc. Còn người có bằng thạc sĩ hay tiến sĩ mà không hiểu biết thì gia đình vẫn tan vỡ, cho dù là trình độ học vấn cao chứ không phải bằng đểu.

Một số bạn mới bắt đầu cuộc sống gia đình được ít năm chưa hiểu hết được mọi phiền toái khi hai vợ chồng quá chênh lệch về nhận thức nên cho rằng không vấn đề gì. Nhưng sống với nhau lâu, có khi nào tự nhìn lại không, có sự so sánh nào không? Còn va chạm xã hội và nhiều thứ nữa, liệu lúc đó sẽ như thế nào? Nếu thực sự yêu và thông cảm cho nhau, cả hai cùng cố gắng thì hãy lấy nhau, còn không thì thôi.

Kinh doanh 1
Kinh doanh 1
Trả lời 12 năm trước

Bạn hiennhe nói rất đúng. Nhưng đó là quan điểm của người trẻ như chúng ta bây giờ còn bố mẹ chúng ta vẫn rất quan trọng chuyện bằng cấp. Mình cũng giống hoangoclan999. Lúc đầu, gia đình mình cũng phản đối, nhưng mọi người thấy cả 2 đứa cùng cố gắng nên không phản đối nữa hihi bố mẹ mình còn khuyên anh í học lên tiếp. Hy vọng bạn cũng có 1 gia đình tâm lý như mình. Cố lên nhá. Hạnh phúc đang chờ phía trước!

Phạm Tuấn Kha
Phạm Tuấn Kha
Trả lời 12 năm trước

Hehe. Nói như các bạn thì chắc chắn là phụ nữ không thể nào vương lên được Còn nếu ai mà muống vương lên thì chắc là phải nghỉ đến chuyện không lập gia đình, đúng không, vì phụ nữ mà học cao quá thì tìm đâu ra người chồng có trình độ ngang mình hoặc cao hơn mình chứ. Các bạn gái nên suy nghĩ lại quan điểm này nhé. Cái đó càng làm cho các bạn cảm thấy rối thêm đó.